Chiếc quần tất với đường may đen sì kéo dài từ đùi tới gót chân khiến tôi muốn trốn ngay vào xó nào đó mà khóc lóc vật vã. Chẳng cần nghĩ cũng biết chắc chắn là “tác phẩm” của mẹ chồng “chuẩn 10” nhà tôi may cho.
Gần đây, tôi nghe nhiều bạn nhắc nhiều tới cụm từ “mẹ chồng nhà người ta” và tôi mừng khi biết rằng tôi cũng may mắn có người mẹ chồng như vậy. Bạn bè đều nói tôi có số hưởng vì mẹ chồng tôi thực sự là người phụ nữ chuẩn 10, cưng nựng tôi không khác gì con gái. Cuộc sống trong gia đình chồng của tôi vô cùng thoải mái, cái gì mẹ chồng cũng đỡ đần cho, từ bếp núc tới nhà cửa. Thậm chí, quần áo đi làm của tôi cũng là do mẹ chồng giặt tay giúp. Mà tôi cũng chưa từng bị bà sai bảo điều gì.
Sướng là vậy, nhưng tôi cũng từng được phen đỏ mặt tía tai bởi sự quan tâm của bà. Câu chuyện dở khóc dở cười bắt đầu từ chiếc quần tất của tôi.
Tôi làm việc cho một doanh nghiệp nước ngoài và nhờ nỗ lực không ngừng, tôi cũng có chút địa vị trong công ty và công việc thì vô cùng bận rộn.
Sáng thứ 3 tuần vừa rồi, tôi thức tới gần 3h sáng hoàn thiện kế hoạch mới để báo cáo sếp vào sáng hôm sau. Lúc đồng hồ báo thức, mắt tôi không thể mở nổi nên tiện tay tắt chuông, cố thêm vài phút. Vì vài phút đó, tôi cuống cuồng bật dậy, làm vệ sinh cá nhân, lấy vội chiếc váy cùng chiếc quần tất, không kịp ăn sáng dù mẹ chồng đã chuẩn bị sẵn.
Đây là lần đầu tiên trong suốt quãng thời gian làm dâu, tôi đứng nấu ăn cùng mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Tới công ty, tôi xem lại tài liệu rồi vào phòng họp chuẩn bị sẵn sàng thuyết trình. Mọi chuyện vẫn êm đẹp cho tới khi đến lượt tôi báo cáo. Khi tôi dời ghế ngồi để đi lên, bỗng có tiếng cười khe khẽ sau lưng khiến tôi bỗng chột dạ.
Vốn là người xinh xắn, dáng người mảnh mai, nên tôi luôn tự tin về chuyện ăn mặc, quần áo cũng đều là hàng hiệu. Lúc đó linh tính mách bảo, tôi luống cuống nhìn lại trang phục của mình nhưng không phát hiện điều gì lạ. Tôi lấy lại tự tin rồi bước lên trước hai bước, tiến đến vị trí thuyết trình.
Đến lúc này thì tiếng cười càng to và nhiều hơn. Tôi rất hoảng, vội quay lại ngồi xuống. Một chị ngồi bên cạnh vội vã ghé tai nói tôi biết về đôi tất “phản chủ”. Lúc đó tôi thực sự tôi thấy bối rối và ngượng chín mặt vì mọi người cứ nhìn chòng chọc vào chân mình mà cười. Thuở bé đến giờ, tôi chưa từng trải qua cảm giác như vậy.
Mặt đỏ bừng, tôi xin phép ra ngoài một lát để “giải quyết”. Ra khỏi phòng họp, tôi lao như tên vào nhà vệ sinh xem chuyện gì xảy ra với chiếc quần tất của mình thì phát hiện một đường may đen sì chạy dọc từ đùi xuống gót chân. Chẳng cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là “tác phẩm” của mẹ chồng tôi. Hóa ra đó là đôi tất tôi đã vứt bỏ vì bị rách phía sau, mẹ chồng tôi không hiểu thế nào, "tiếc của" lại nhặt vào, dùng chỉ may lại và để vào trong ngăn kéo tủ quần áo của tôi.
Tôi mặc lại chiếc quần tất, trở vào phòng họp, vẫn ngẩn cao đầu như mọi khi và trình bày mạch lạc những gì mình đã chuẩn bị.
Cảm giác ngập tràn hạnh phúc và may mắn vì mình có người mẹ chồng như vậy. (Ảnh minh họa)
Hôm đó, rất nhiều người nhìn chằm chằm vào chân tôi. Có nhiều nữ đồng nghiệp còn nói nhỏ cho tôi biết, nhưng tôi đều trả lời: “Mẹ chồng em may cho đấy”.
Tôi biết, mẹ chồng tôi là người vất vả từ sớm nên rất tiết kiệm. Bà luôn giúp vợ chồng tôi gom vén và chi tiêu hợp lý. Nhờ có bà mà trong nhà tận dụng được rất nhiều thứ tưởng chừng đã phải vứt đi.
Về tới nhà, thấy mẹ chồng đang lúi húi nấu cơm, tôi vội vã vào giúp bà. Đây là lần đầu tiên trong suốt quãng thời gian làm dâu, tôi đứng nấu ăn cùng mẹ chồng. Cảm giác ngập tràn hạnh phúc và may mắn vì mình có người mẹ chồng như vậy.
Một lát sau, chồng tôi về và phì cười khi nhìn thấy chiếc quần tất tôi mặc. Anh rất bất ngờ khi biết nay tôi cứ mặc như vậy đi làm. Sau khi nghe tôi kể rõ chuyện, anh còn khen tôi dũng cảm...
Mặc dù từ sau lần đó, ngày nào đi làm, tôi cũng đều kiểm tra kỹ càng trang phục trước khi bước ra khỏi nhà. Nhưng chỉ một việc nhỏ như vậy thôi, đã khiến cả gia đình tôi như gắn bó hơn. Mẹ chồng tôi không trẻ đẹp, giàu có, thậm chí, bà đã già, thỉnh thoảng hơi lẫn, lại còn tỉ mỉ và siêu tiết kiệm, nhưng mọi người nói xem như vậy đã đủ trở thành “mẹ chồng chuẩn 10” hay chưa?
Nhờ lần ngượng đỏ mặt đó mà tôi yêu quý và cảm phục mẹ chồng hơn
09:37
Tâm sự
Bài viết liên quan: