Dù biết tâm sự này đưa lên đây sẽ chỉ nhận những lời chửi bới nhưng tôi vẫn muốn tìm đến một lời khuyên chân thành để giải quyết tình huống ngang trái này.
Tôi năm nay 28 tuổi, sở hữu một công ty nhỏ. Vợ chưa cưới kém tôi 3 tuổi. Chúng tôi yêu nhau đến nay đã gần 4 năm, mối quan hệ phát triển rất tốt nên cách đây 3 tuần tôi đã cầu hôn em. Em là cô gái hiền lành, dịu dàng và nhất là rất kiên nhẫn chịu đựng tôi. Trong suốt thời gian yêu nhau, nhiều lần tôi khiến em buồn nhưng em chưa bao giờ có ý định buông tay tôi cả. Đính hôn rồi tôi đón em về ở chung luôn và đang rục rịch chuẩn bị đám cưới.
Ngọc, thư ký của tôi bằng tuổi vợ chưa cưới, mới vào làm ở công ty tôi được 2 tháng. Dù thời gian quen biết chưa lâu nhưng tôi cũng rất có cảm tình với Ngọc vì em tháo vát, nhanh nhẹn, việc gì cũng hoàn thành chu tất. Từ khi có Ngọc làm thư ký, công việc của tôi cũng đỡ hơn rất nhiều. Ngoài giờ làm, chúng tôi thường hẹn nhau đi uống cà phê. Tôi coi Ngọc như người em thân thiết.
Ngọc có yêu một chàng trai từ thời sinh viên nhưng gần đây mối quan hệ của 2 người gặp trục trặc và đi tới chia tay. Hôm đó, Ngọc khóc rất nhiều, em gần như không thể làm việc được nên xin tôi về sớm. Tôi lo lắng cho em nên hết giờ làm gọi điện hỏi thăm thì em bảo đang ngồi một mình ở quán bia, hỏi tôi có ra uống cùng với em được không. Ngọc tâm sự với tôi rất nhiều, rằng người yêu cũ của em là cậu ấm con nhà giàu, tuy không quá đua đòi, ăn chơi nhưng từng ngủ với nhiều cô gái. Mặc dù yêu nhau rất lâu rồi nhưng Ngọc vẫn chưa một lần cho cậu ta đi qua giới hạn. Điều này khiến cậu ta điên tiết hết lần này đến lần khác và cuối cùng dẫn đến chia tay.
Ngọc hỏi tôi: “Con gái mà cứ giữ gìn trinh trắng là ngu ngốc lắm phải không anh?”. Tôi chỉ biết ôm Ngọc vào lòng và an ủi em. Nhìn em khóc mà tôi thấy xót xa cho em quá.
Thấy Ngọc say, tôi bèn đưa em về nhà. Dìu em vào phòng, tôi còn cẩn thận tháo giày và đắp chăn cho em. Thế nhưng đúng lúc đó Ngọc mở mắt và níu lấy tay tôi. Có vẻ em đang nhầm tưởng tôi chính là người yêu cũ nên cứ khóc rồi bám riết lấy tôi không rời. Em cứ thế tự động cởi áo rồi bảo tôi ôm lấy em. Tôi dù cố gắng nhưng vẫn không thắng được bản năng. Chúng tôi ngủ với nhau. Nhìn tấm ga trải giường có vệt máu, tôi hoảng hồn vì biết tôi thực sự là người đàn ông đầu tiên của em.
Tôi năm nay 28 tuổi, sở hữu một công ty nhỏ. Vợ chưa cưới kém tôi 3 tuổi. Chúng tôi yêu nhau đến nay đã gần 4 năm, mối quan hệ phát triển rất tốt nên cách đây 3 tuần tôi đã cầu hôn em. Em là cô gái hiền lành, dịu dàng và nhất là rất kiên nhẫn chịu đựng tôi. Trong suốt thời gian yêu nhau, nhiều lần tôi khiến em buồn nhưng em chưa bao giờ có ý định buông tay tôi cả. Đính hôn rồi tôi đón em về ở chung luôn và đang rục rịch chuẩn bị đám cưới.
Ngọc, thư ký của tôi bằng tuổi vợ chưa cưới, mới vào làm ở công ty tôi được 2 tháng. Dù thời gian quen biết chưa lâu nhưng tôi cũng rất có cảm tình với Ngọc vì em tháo vát, nhanh nhẹn, việc gì cũng hoàn thành chu tất. Từ khi có Ngọc làm thư ký, công việc của tôi cũng đỡ hơn rất nhiều. Ngoài giờ làm, chúng tôi thường hẹn nhau đi uống cà phê. Tôi coi Ngọc như người em thân thiết.
Ngọc có yêu một chàng trai từ thời sinh viên nhưng gần đây mối quan hệ của 2 người gặp trục trặc và đi tới chia tay. Hôm đó, Ngọc khóc rất nhiều, em gần như không thể làm việc được nên xin tôi về sớm. Tôi lo lắng cho em nên hết giờ làm gọi điện hỏi thăm thì em bảo đang ngồi một mình ở quán bia, hỏi tôi có ra uống cùng với em được không. Ngọc tâm sự với tôi rất nhiều, rằng người yêu cũ của em là cậu ấm con nhà giàu, tuy không quá đua đòi, ăn chơi nhưng từng ngủ với nhiều cô gái. Mặc dù yêu nhau rất lâu rồi nhưng Ngọc vẫn chưa một lần cho cậu ta đi qua giới hạn. Điều này khiến cậu ta điên tiết hết lần này đến lần khác và cuối cùng dẫn đến chia tay.
Ngọc hỏi tôi: “Con gái mà cứ giữ gìn trinh trắng là ngu ngốc lắm phải không anh?”. Tôi chỉ biết ôm Ngọc vào lòng và an ủi em. Nhìn em khóc mà tôi thấy xót xa cho em quá.
Thấy Ngọc say, tôi bèn đưa em về nhà. Dìu em vào phòng, tôi còn cẩn thận tháo giày và đắp chăn cho em. Thế nhưng đúng lúc đó Ngọc mở mắt và níu lấy tay tôi. Có vẻ em đang nhầm tưởng tôi chính là người yêu cũ nên cứ khóc rồi bám riết lấy tôi không rời. Em cứ thế tự động cởi áo rồi bảo tôi ôm lấy em. Tôi dù cố gắng nhưng vẫn không thắng được bản năng. Chúng tôi ngủ với nhau. Nhìn tấm ga trải giường có vệt máu, tôi hoảng hồn vì biết tôi thực sự là người đàn ông đầu tiên của em.