Cảm ơn quý khách đã lựa chọn sản phẩm của chúng tôi!
18:21
1. Chúng tôi cam kết giá cả cạnh tranh, thủ tục nhanh, đơn giản, thuận tiện...
2. Hỗ trợ vay trả góp 70% giá trị xe với lãi suất ưu đãi
3. Đăng ký, đăng kiểm,.... hoàn thiện các thủ tục trọn gói "chìa khóa trao tay".
4. Cung cấp phụ tùng thay thế chính hiệu trong thời gian nhanh nhất
5. Mua xe cũ, bán xe mới - Trao đổi xe cũ lấy xe mới...
2. Hỗ trợ vay trả góp 70% giá trị xe với lãi suất ưu đãi
3. Đăng ký, đăng kiểm,.... hoàn thiện các thủ tục trọn gói "chìa khóa trao tay".
4. Cung cấp phụ tùng thay thế chính hiệu trong thời gian nhanh nhất
5. Mua xe cũ, bán xe mới - Trao đổi xe cũ lấy xe mới...
Gần 100 người khống chế đối tượng tẩm xăng khắp nhà đòi phóng hỏa
08:45
Tin tức
Do mâu thuẫn với mẹ đẻ, Tuấn đã đóng sập cửa, tưới xăng lên người và nền nhà, đòi châm lửa đốt. Thời điểm đó trong nhà còn có mẹ đẻ và con dâu của đối tượng. Gần 100 người đã được huy động để khống chế đối tượng, giải cứu các nạn nhân.
Cơ quan công an quận Lê Chân (Hải Phòng) đang tiến hành điều tra làm rõ hành vi của đối tượng tự tẩm xăng, đóng cửa đòi đốt nhà.
Cụ thể, chiều 8/10, lực lượng cảnh sát PCCC Hải Phòng đã phải huy động 3 xe ô tô chuyên dụng cùng khoảng 40 cán bộ chiến sĩ phối hợp cùng với công an phường An Biên, công an quận Lê Chân khống chế đối tượng đổ xăng dọa tự thiêu và đốt cả nhà.
Nguyên nhân được công an xác định, ngôi nhà 5 tầng có diện tích hơn hơn 100m2 tại số 166 Hai Bà Trưng mà vợ chồng Tuấn đang ở là của bà Vũ Thị G. (mẹ Tuấn) đứng tên chủ sở hữu. Sau một thời gian xuất ngoại, bà G. trở về nước sinh sống.
Cuộc sống 2 mẹ con nảy sinh nhiều mâu thuẫn, bà G. đòi bán ngôi nhà, lấy tiền chuyển đi nơi khác ở. Tuy nhiên Tuấn không đồng ý, tìm mọi cách ngăn cản, dẫn tới 2 mẹ con thường xuyên mâu thuẫn.
Trước đó, bà G. và con dâu (vợ Tuấn) cũng có lời qua tiếng lại, bà G. đã tuyên bố sẽ bán nhà. Ngăn mẹ không được, Tuấn dọa sẽ đốt nhà. Tuấn lôi toàn bộ quần áo trải xuống nền nhà, mua xăng về, đóng sập cửa nhà, tự nhốt mình và bà G. cùng con dâu Tuấn trong nhà.

Hiện trường nơi xảy ra vụ việc Tuấn cố thủ đòi đốt nhà
Nhận được tin báo, gần 100 cán bộ, chiến sĩ thuộc các đơn vị nói trên kết hợp với điện lực Lê Chân có mặt tại hiện trường, ngắt điện, phun hóa chất chống cháy để chống hỏa hoạn.
Bằng các biện pháp nghiệp vụ, cơ quan chức năng cũng đã tổ chức giải cứu con dâu Tuấn và bà G. thoát ra ngoài bằng lối cầu thang phía sau.
Sau khi đưa được những người trong nhà ra ngoài an toàn, lực lượng công an đã đột nhập vào bên trong khống chế đối tượng Vũ Quang Tuấn, dẫn giải về phường lấy lời khai làm rõ hành vi vi phạm.
Sáng nay 9/10, cơ quan chức năng đang tiếp tục điều tra làm rõ vụ việc.
Theo Thu Hằng (dân trí)
Cơ quan công an quận Lê Chân (Hải Phòng) đang tiến hành điều tra làm rõ hành vi của đối tượng tự tẩm xăng, đóng cửa đòi đốt nhà.
Cụ thể, chiều 8/10, lực lượng cảnh sát PCCC Hải Phòng đã phải huy động 3 xe ô tô chuyên dụng cùng khoảng 40 cán bộ chiến sĩ phối hợp cùng với công an phường An Biên, công an quận Lê Chân khống chế đối tượng đổ xăng dọa tự thiêu và đốt cả nhà.
Nguyên nhân được công an xác định, ngôi nhà 5 tầng có diện tích hơn hơn 100m2 tại số 166 Hai Bà Trưng mà vợ chồng Tuấn đang ở là của bà Vũ Thị G. (mẹ Tuấn) đứng tên chủ sở hữu. Sau một thời gian xuất ngoại, bà G. trở về nước sinh sống.
Cuộc sống 2 mẹ con nảy sinh nhiều mâu thuẫn, bà G. đòi bán ngôi nhà, lấy tiền chuyển đi nơi khác ở. Tuy nhiên Tuấn không đồng ý, tìm mọi cách ngăn cản, dẫn tới 2 mẹ con thường xuyên mâu thuẫn.
Trước đó, bà G. và con dâu (vợ Tuấn) cũng có lời qua tiếng lại, bà G. đã tuyên bố sẽ bán nhà. Ngăn mẹ không được, Tuấn dọa sẽ đốt nhà. Tuấn lôi toàn bộ quần áo trải xuống nền nhà, mua xăng về, đóng sập cửa nhà, tự nhốt mình và bà G. cùng con dâu Tuấn trong nhà.

Hiện trường nơi xảy ra vụ việc Tuấn cố thủ đòi đốt nhà
Nhận được tin báo, gần 100 cán bộ, chiến sĩ thuộc các đơn vị nói trên kết hợp với điện lực Lê Chân có mặt tại hiện trường, ngắt điện, phun hóa chất chống cháy để chống hỏa hoạn.
Bằng các biện pháp nghiệp vụ, cơ quan chức năng cũng đã tổ chức giải cứu con dâu Tuấn và bà G. thoát ra ngoài bằng lối cầu thang phía sau.
Sau khi đưa được những người trong nhà ra ngoài an toàn, lực lượng công an đã đột nhập vào bên trong khống chế đối tượng Vũ Quang Tuấn, dẫn giải về phường lấy lời khai làm rõ hành vi vi phạm.
Sáng nay 9/10, cơ quan chức năng đang tiếp tục điều tra làm rõ vụ việc.
Theo Thu Hằng (dân trí)
Xử lý giày dép có mùi cho ông xã
08:56
Mẹo hay
Một số mẹo nhỏ sau đây sẽ giúp giảm tối đa mùi hôi của giày.
Với những ai đã từng đi giày, hẳn đã một lần sở hữu những đôi giày bốc mùi do thời tiết nóng bức hoặc do bạn phải đi giày quá thường xuyên. Nhưng thật may mắn cho bạn và những người xung quanh bạn, có một số mẹo nhỏ sau đây sẽ giúp giảm tối đa mùi hôi của giày.
Hãy để đôi giày của bạn được thở
Vì độ ẩm là nơi sản sinh ra rất nhiều vi khuẩn gây mùi hôi. Bạn nên để chúng được “nghỉ ngơi” khoảng 24h rồi mới dùng tiếp nhé.
Đặt những tờ giấy thấm trong giày
Xếp những tờ giấy thấm trong đôi giày của bạn và để qua đêm, sáng hôm sau chúng sẽ có mùi như vừa được giặt ủi. Cách này rất đơn giản mà lại hiệu quả.
Bột baking soda
Cho một ít bột baking soda vào trong giày của bạn và để qua đêm, nhưng không áp dụng với giày da vì nó có thể làm hỏng lớp da giày. Nếu bạn không có bột baking soda thì cũng chẳng sao, bạn có thể dùng muối thay thế vì nó cũng có tác dụng hút ẩm và hấp thụ mùi hôi chân.
Lọ xịt giày
Mua một lọ xịt giày, nó có tác dụng tiêu diệt vi khuẩn và làm giảm mùi hôi. Trên thị trường hiện nay có rất nhiều sản phẩm xịt giày, bạn có thể tìm mua tại các đại lí hay siêu thị.
Với những ai đã từng đi giày, hẳn đã một lần sở hữu những đôi giày bốc mùi do thời tiết nóng bức hoặc do bạn phải đi giày quá thường xuyên. Nhưng thật may mắn cho bạn và những người xung quanh bạn, có một số mẹo nhỏ sau đây sẽ giúp giảm tối đa mùi hôi của giày.
Hãy để đôi giày của bạn được thở
Vì độ ẩm là nơi sản sinh ra rất nhiều vi khuẩn gây mùi hôi. Bạn nên để chúng được “nghỉ ngơi” khoảng 24h rồi mới dùng tiếp nhé.
Đặt những tờ giấy thấm trong giày
Xếp những tờ giấy thấm trong đôi giày của bạn và để qua đêm, sáng hôm sau chúng sẽ có mùi như vừa được giặt ủi. Cách này rất đơn giản mà lại hiệu quả.
Bột baking soda
Cho một ít bột baking soda vào trong giày của bạn và để qua đêm, nhưng không áp dụng với giày da vì nó có thể làm hỏng lớp da giày. Nếu bạn không có bột baking soda thì cũng chẳng sao, bạn có thể dùng muối thay thế vì nó cũng có tác dụng hút ẩm và hấp thụ mùi hôi chân.
Lọ xịt giày
Mua một lọ xịt giày, nó có tác dụng tiêu diệt vi khuẩn và làm giảm mùi hôi. Trên thị trường hiện nay có rất nhiều sản phẩm xịt giày, bạn có thể tìm mua tại các đại lí hay siêu thị.
Theo N.A.M
Bắt băng cướp đâm trung úy CSGT trọng thương ở TP HCM
08:25
Tin tức
Sau thời gian điều tra, lực lượng công an đã bắt giữ được băng cướp nguy hiểm đâm trọng thương trung úy CSGT thuộc tổ công tác Công an quận Bình Tân.
Ngày 7.10, Công an quận Bình Tân, TP HCM cho biết đã tống đạt các quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can, bắt tạm giam đối với Lê Bảo Cường (tự Bi, SN 1984, ngụ quận 11), Nguyễn Ngọc Vĩnh Bình (SN 1986, quê tỉnh Đồng Nai), và Phạm Long Hổ (SN 1992, quê tỉnh Quảng Ngãi) về hành vi “Chống người thi hành công vụ” và “Cố ý gây thương tích”.
Theo cơ quan điều tra, các đối tượng trên nằm trong băng cướp nguy hiểm, từng có tiền án về các tội “Cướp giật tài sản”, “Trộm cắp tài sản”, “Gây rối trật tự công cộng”, “Cưỡng đoạt tài sản”…



Lê Bảo Cường, Phạm Long Hổ và Nguyễn Ngọc Vĩnh Bình (từ trên xuống) tại cơ quan công an.
Theo điều tra bước đầu, khoảng 22 giờ đêm 7-9 tổ công tác của đội CSGT – trật tự cơ động Công an quận Bình Tân phối hợp cùng Công an phường Bình Trị Đông làm nhiệm vụ tuần tra trên đường Lê Văn Quới. Lúc này, tổ công tác phát hiện 2 thanh niên điều khiển xe gắn máy có biểu hiện say xỉn nên yêu cầu dừng xe kiểm tra hành chính.
Hai thanh niên không những không chấp hành mà còn chửi bới rồi bỏ xe lại hiện trường sang bên đường đối diện nơi nhiều thanh niên đang đứng đợi. Trung úy Phan Minh Khôi – cán bộ chiến sĩ thuộc đội CSGT quận Bình Tân đi theo yêu cầu 2 thanh niên xuất trình giấy tờ kiểm tra thì bất ngờ bị 1 đối tượng dùng bình xịt hơi cay xịt thẳng mặt trung úy Khôi.
Trung úy Khôi né tránh được và quật ngã đối tượng nhưng bị 1 số thanh niên ở đường đối diện xông đến đánh hội đồng. Một đối tượng hung hãn cầm dao ập đến chém 2 nhát vào người trung úy Khôi để giải cứu đồng bọn.
Khi tổ công tác ập đến thì nhóm đối tượng vứt lại 1 xe gắn máy rồi leo lên xe đồng bọn tẩu thoát khỏi hiện trường. Trung úy Khôi được đưa vào Bệnh viện Chợ Rẫy cấp cứu trong tình trạng bị thương khá nặng.
Từ chiếc xe máy nhóm đối tượng bỏ lại hiện trường, công an vào cuộc xác minh thì được biết chủ sở hữu tên là Bình – một giang hồ có máu mặt ở TP HCM. Bình từng dính nhiều tiền án, tiền sự và là đối tượng cầm đầu băng cướp nguy hiểm, chuyên gây án ở các quận Tân Bình, Tân Phú…
Đến ngày 21-9, công an bắt giữ được Bình khi hắn đang lẩn trốn ở nhà người bạn trên địa bàn tỉnh Đồng Nai. Từ lời khai của đối tượng này, từ ngày 25-9 đến 3-10, công an bắt giữ thêm Hổ và Cường lần lượt tại Trà Vinh và An Giang.
Tại cơ quan điều tra, nhóm đối tượng khai Hổ là người xịt hơi cay, còn Cường trực tiếp dùng dao đâm trung úy Khôi bị thương. Thời điểm chống trả lực lượng chức năng, bọn chúng đang lảng vảng khắp đường phố TP HCM tìm “con mồi” để cướp tài sản.
Ngày 7.10, Công an quận Bình Tân, TP HCM cho biết đã tống đạt các quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can, bắt tạm giam đối với Lê Bảo Cường (tự Bi, SN 1984, ngụ quận 11), Nguyễn Ngọc Vĩnh Bình (SN 1986, quê tỉnh Đồng Nai), và Phạm Long Hổ (SN 1992, quê tỉnh Quảng Ngãi) về hành vi “Chống người thi hành công vụ” và “Cố ý gây thương tích”.
Theo cơ quan điều tra, các đối tượng trên nằm trong băng cướp nguy hiểm, từng có tiền án về các tội “Cướp giật tài sản”, “Trộm cắp tài sản”, “Gây rối trật tự công cộng”, “Cưỡng đoạt tài sản”…



Lê Bảo Cường, Phạm Long Hổ và Nguyễn Ngọc Vĩnh Bình (từ trên xuống) tại cơ quan công an.
Theo điều tra bước đầu, khoảng 22 giờ đêm 7-9 tổ công tác của đội CSGT – trật tự cơ động Công an quận Bình Tân phối hợp cùng Công an phường Bình Trị Đông làm nhiệm vụ tuần tra trên đường Lê Văn Quới. Lúc này, tổ công tác phát hiện 2 thanh niên điều khiển xe gắn máy có biểu hiện say xỉn nên yêu cầu dừng xe kiểm tra hành chính.
Hai thanh niên không những không chấp hành mà còn chửi bới rồi bỏ xe lại hiện trường sang bên đường đối diện nơi nhiều thanh niên đang đứng đợi. Trung úy Phan Minh Khôi – cán bộ chiến sĩ thuộc đội CSGT quận Bình Tân đi theo yêu cầu 2 thanh niên xuất trình giấy tờ kiểm tra thì bất ngờ bị 1 đối tượng dùng bình xịt hơi cay xịt thẳng mặt trung úy Khôi.
Trung úy Khôi né tránh được và quật ngã đối tượng nhưng bị 1 số thanh niên ở đường đối diện xông đến đánh hội đồng. Một đối tượng hung hãn cầm dao ập đến chém 2 nhát vào người trung úy Khôi để giải cứu đồng bọn.
Khi tổ công tác ập đến thì nhóm đối tượng vứt lại 1 xe gắn máy rồi leo lên xe đồng bọn tẩu thoát khỏi hiện trường. Trung úy Khôi được đưa vào Bệnh viện Chợ Rẫy cấp cứu trong tình trạng bị thương khá nặng.
Từ chiếc xe máy nhóm đối tượng bỏ lại hiện trường, công an vào cuộc xác minh thì được biết chủ sở hữu tên là Bình – một giang hồ có máu mặt ở TP HCM. Bình từng dính nhiều tiền án, tiền sự và là đối tượng cầm đầu băng cướp nguy hiểm, chuyên gây án ở các quận Tân Bình, Tân Phú…
Đến ngày 21-9, công an bắt giữ được Bình khi hắn đang lẩn trốn ở nhà người bạn trên địa bàn tỉnh Đồng Nai. Từ lời khai của đối tượng này, từ ngày 25-9 đến 3-10, công an bắt giữ thêm Hổ và Cường lần lượt tại Trà Vinh và An Giang.
Tại cơ quan điều tra, nhóm đối tượng khai Hổ là người xịt hơi cay, còn Cường trực tiếp dùng dao đâm trung úy Khôi bị thương. Thời điểm chống trả lực lượng chức năng, bọn chúng đang lảng vảng khắp đường phố TP HCM tìm “con mồi” để cướp tài sản.
Theo Sỹ Hưng (Người lao động)
Hy vọng và thất vọng của người sinh viên vừa ra trường !
09:12
Tâm sự
Ba đặt tên nó là Thanh Hải, có nghĩa là biển xanh, cái tên với bao nỗi niềm hy vọng của ba nó, mong nó mãi như mặt biển kia, bao la, xanh thẳm, mạnh mẽ và giàu có. Lúc sinh nó ra, cả nhà nội nghèo quá không đủ ăn, mỗi bữa cơm chỉ sắn độn gạo, mà có chỉ nhúm gạo đủ bới chén cơm, và tất nhiên chén cơm đó là dành cho nó, Thay vì uống sữa như bây giờ, nó lúc đó ngoài sữa mẹ còn một loại sữa đặc biệt, đó là nước cơm. Vậy đấy mà nó lớn, lớn dần với bao hy vọng của gia đình. Người ta bảo “không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời” vậy chứ nhà nó khó cũng 5,6 đời rồi. Lúc xưa ba và mấy chú học rất giỏi, nhưng nhà nội nghèo quá, ăn không đủ nói gì là học, vậy rồi ba nó và mấy chú cũng học nữa chừng cho biết “con chữ” rồi cũng phải nghĩ, vì thế mà đến thế hệ chúng nó, dù nhà có cực mấy, ba má cũng ráng cho nó ăn học nên người, để mong cho đời an hem chúng nó đỡ khổ hơn.
Nó còn nhớ hồi lớp một, vì nhịn đói mà đi chăn bò ,nó đói nên ăn trái cây dại trên rừng, để rồi đêm đó nó ngừng thở, máu chảy khắp người, bệnh viện huyện bảo chuyển đi, ba nó bồng trên tay, ngắc nghẽo sắp chết, máu mũi, miệng chảy khắp, cậu nó thương quá bảo ba nó bồng về, chứ để sợ nó chết trên đường mà tội, thà làm con ma có nhà còn hơn làm con ma chết dọc đường. Vậy mà ba nó không nghe, cứ kiên quyết bồng nó đi, lúc đó thay vì vào bệnh viện tỉnh, ba nó bồng ra bệnh viện huyện lớn hơn và gần đó hơn, tới nơi bác sĩ bảo “anh rất may mắn, chậm vài phút nữa là con anh đã ra đi”. Trong tình huống ngoặt nghèo đó, ba nó vẫn hy vọng…hy vọng.
Nó nhớ hồi vào lớp 1, ba nó chở nó đi trên chiếc xe đạp cọc cạch đến trường, ba nó khuyên nó ráng học cho tốt, để ngày mai sung sướng hơn ba, nó lúc đó biết gì đâu, cứ khóc vì không muốn đi học.
Nó nhớ có lần gia đình khó khăn quá,lúc nó bắt đầu vào cấp 2/ ba nó đi làm phụ hồ ở Sài Gòn, Người ta quăng mấy chiếc áo củ để lau vết xi trên nền gạch, ba nó thấy có chiếc áo trắng còn mới, liền đêm giặt sạch, cất đó đến lúc về quê cho nó mặc đi học, nó còn nhớ chiếc áo đó còn bảng tên một người, có lẽ là chủ cũ, đêm đó má cắt bảng tên cũ đi, thêu lại cái tên mới cho nó, chiếc áo mới của nó, chiếc áo theo nó suốt những năm cấp 2 và cấp 3.
Nó còn nhớ lúc nó vào đại học, ba má, nội ngoại đã mừng thế nào, mọi người đặt niềm tin vào nó, hôm lên xe tiển nó vào đại học, má nó khóc, ba nó nhìn theo nó quảng đường dài, rồi mỗi lần về quê rồi vào lại, ba nó luôn đưa nó xuống huyện bắt xe, dù trưa nắng, nhưng ba nó vẫn đứng dõi theo, nó nghe nước mắt mình mặn đắng, nhưng không quên lời dạy của ba má, “dù có khó khăn mấy con cũng nhớ học tập tốt, nhớ giữ gìn sức khỏe, chỉ có học thì sau này mới sung sướng hơn”. Nó đi mang theo niềm hy vọng của ba má, của mọi người và của nó.
Rồi nó cũng tốt nghiệp đại học, ngày vui của nó ba má nó dù xa xôi vẫn vào dự, má nó say xe, nôn mật xanh mật vàng, nhưng thấy nó tốt nghiệp, má nó hạnh phúc ngập tràn.
Những tháng đầu ra trường, nhà nó cũng không có tiền mà chạy vạy, cái sổ đỏ thì nằm ở ngân hàng mất rồi. Nó chỉ tay trắng ôm hồ sơ đi xin việc, không hậu duệ, cũng không quan hệ, chỉ có niềm hy vọng. Rồi sau những tháng dài tuyệt vọng rồi hy vọng, cơ hội lớn cũng đến với nó. Nó biết bệnh viện C tuyển dụng. đúng ngành nghề nó ước mơ. Ngày ra nộp hồ sơ, cô trưởng phòng tổ chức đón tiếp rất nhiệt tình, cô bảo hồ sơ nó khá tốt, cũng đang lúc bệnh viện cần, bảo nó về chờ. Nó chờ, và chờ, lúc tuyệt vọng nhất thì bất ngờ đến, cô trưởng phòng gọi hồ sơ nó được chấp nhận, giám đốc đã đồng ý, bảo nó ra làm thủ tục. Nó hét lên sung sướng, nó nhớ lúc đó ba nó hạnh phúc ứa nước mắt, vậy là 2 cha con chạy xe ngay ra Đà Nẵng. Khi nó đặt bút kí vào hợp đồng, nó gọi điện báo, ba nó mừng quá khoe với mọi người, hàng xóm, chú, dì. Má nó hạnh phúc nghẹn lời, vậy là đời nó qua trang mới, má nó cười suốt ngày. Thấy ba má mừng mà nó hạnh phúc.
Nó ra Đà Nẵng, thuê phòng, mua nồi, chén để nấu ăn, chuẩn bị tất cả để sống lâu dài cho cuộc sống ở thành phố xinh đẹp này. Nằm ở phòng trọ chờ quyết định đi làm, thấy hơi lâu, hơi lo, dù cô đã nói chắc chắn, giám đốc đã kí, còn chờ hội đồng tuyển dụng thong qua nữa thôi, nó chợt nghĩ “vui”, nếu giờ mà không được thì nó sẽ sao nhỉ, chắc lúc đó nó sẽ nhảy cầu câu lâu thật, nó sợ cái cảm giác tuyệt vọng của ba má nó,nó sợ sự xấu hổ vì không biết giấu mặt vào đâu.
“Hợp đồng của con không được hội đồng tuyển dụng thông qua, không đồng ý cho con”, nó cảm ơn và chào bác phó phòng và về, nó nén những giọt nước mắt tuyệt vọng, cái ước mơ mà nó vừa chạm tay…cái hạnh phúc mà vừa đến với nó chưa lâu. Nó về tới phòng…nó nghĩ đến cảm giác của ba má, cảm giác của nội, nghĩ đến tương lai của nó, vỡ òa…
Nó chợt nhớ đến cái cảm giác hạnh phúc của ba má khi biết nó có việc, nhớ những niềm vui của bạn bè đã chia sẽ với nó. Hạnh phúc vừa chạm tay, lại vỡ vụn như giấc mơ, nó chợt nhớ đến chiếc cầu câu lâu, nhớ nước của con sông Thu Bồn…Nó thua rồi sao. Thất bại sao…Không, nó sẽ không đầu hàng, sẽ không tuyệt vọng, nó chưa thua, dù lòng nó đau như xát muối, nó chưa thua dù những giọt nước mắt lăn dài, nó sẽ phải xây lại lâu đài hy vọng của nó, nó sẽ đi bán cà phê, đi bán súp cua, bán ốc hút để nuôi ước mơ. Nó muốn khóc thật đã rồi nó sẽ bước tiếp, nó không được bỏ cuộc, đừng đầu hàng “nó” ơi! Nó sẽ làm một nhà vật lý xạ tri ung thư tốt, ước mơ của nó, nó sẽ không bỏ! dù nó đang khóc…Ba má ơi, con xin lỗi!
Nó còn nhớ hồi lớp một, vì nhịn đói mà đi chăn bò ,nó đói nên ăn trái cây dại trên rừng, để rồi đêm đó nó ngừng thở, máu chảy khắp người, bệnh viện huyện bảo chuyển đi, ba nó bồng trên tay, ngắc nghẽo sắp chết, máu mũi, miệng chảy khắp, cậu nó thương quá bảo ba nó bồng về, chứ để sợ nó chết trên đường mà tội, thà làm con ma có nhà còn hơn làm con ma chết dọc đường. Vậy mà ba nó không nghe, cứ kiên quyết bồng nó đi, lúc đó thay vì vào bệnh viện tỉnh, ba nó bồng ra bệnh viện huyện lớn hơn và gần đó hơn, tới nơi bác sĩ bảo “anh rất may mắn, chậm vài phút nữa là con anh đã ra đi”. Trong tình huống ngoặt nghèo đó, ba nó vẫn hy vọng…hy vọng.
Nó nhớ hồi vào lớp 1, ba nó chở nó đi trên chiếc xe đạp cọc cạch đến trường, ba nó khuyên nó ráng học cho tốt, để ngày mai sung sướng hơn ba, nó lúc đó biết gì đâu, cứ khóc vì không muốn đi học.
Nó nhớ có lần gia đình khó khăn quá,lúc nó bắt đầu vào cấp 2/ ba nó đi làm phụ hồ ở Sài Gòn, Người ta quăng mấy chiếc áo củ để lau vết xi trên nền gạch, ba nó thấy có chiếc áo trắng còn mới, liền đêm giặt sạch, cất đó đến lúc về quê cho nó mặc đi học, nó còn nhớ chiếc áo đó còn bảng tên một người, có lẽ là chủ cũ, đêm đó má cắt bảng tên cũ đi, thêu lại cái tên mới cho nó, chiếc áo mới của nó, chiếc áo theo nó suốt những năm cấp 2 và cấp 3.
Nó còn nhớ lúc nó vào đại học, ba má, nội ngoại đã mừng thế nào, mọi người đặt niềm tin vào nó, hôm lên xe tiển nó vào đại học, má nó khóc, ba nó nhìn theo nó quảng đường dài, rồi mỗi lần về quê rồi vào lại, ba nó luôn đưa nó xuống huyện bắt xe, dù trưa nắng, nhưng ba nó vẫn đứng dõi theo, nó nghe nước mắt mình mặn đắng, nhưng không quên lời dạy của ba má, “dù có khó khăn mấy con cũng nhớ học tập tốt, nhớ giữ gìn sức khỏe, chỉ có học thì sau này mới sung sướng hơn”. Nó đi mang theo niềm hy vọng của ba má, của mọi người và của nó.
Rồi nó cũng tốt nghiệp đại học, ngày vui của nó ba má nó dù xa xôi vẫn vào dự, má nó say xe, nôn mật xanh mật vàng, nhưng thấy nó tốt nghiệp, má nó hạnh phúc ngập tràn.
Những tháng đầu ra trường, nhà nó cũng không có tiền mà chạy vạy, cái sổ đỏ thì nằm ở ngân hàng mất rồi. Nó chỉ tay trắng ôm hồ sơ đi xin việc, không hậu duệ, cũng không quan hệ, chỉ có niềm hy vọng. Rồi sau những tháng dài tuyệt vọng rồi hy vọng, cơ hội lớn cũng đến với nó. Nó biết bệnh viện C tuyển dụng. đúng ngành nghề nó ước mơ. Ngày ra nộp hồ sơ, cô trưởng phòng tổ chức đón tiếp rất nhiệt tình, cô bảo hồ sơ nó khá tốt, cũng đang lúc bệnh viện cần, bảo nó về chờ. Nó chờ, và chờ, lúc tuyệt vọng nhất thì bất ngờ đến, cô trưởng phòng gọi hồ sơ nó được chấp nhận, giám đốc đã đồng ý, bảo nó ra làm thủ tục. Nó hét lên sung sướng, nó nhớ lúc đó ba nó hạnh phúc ứa nước mắt, vậy là 2 cha con chạy xe ngay ra Đà Nẵng. Khi nó đặt bút kí vào hợp đồng, nó gọi điện báo, ba nó mừng quá khoe với mọi người, hàng xóm, chú, dì. Má nó hạnh phúc nghẹn lời, vậy là đời nó qua trang mới, má nó cười suốt ngày. Thấy ba má mừng mà nó hạnh phúc.
Nó ra Đà Nẵng, thuê phòng, mua nồi, chén để nấu ăn, chuẩn bị tất cả để sống lâu dài cho cuộc sống ở thành phố xinh đẹp này. Nằm ở phòng trọ chờ quyết định đi làm, thấy hơi lâu, hơi lo, dù cô đã nói chắc chắn, giám đốc đã kí, còn chờ hội đồng tuyển dụng thong qua nữa thôi, nó chợt nghĩ “vui”, nếu giờ mà không được thì nó sẽ sao nhỉ, chắc lúc đó nó sẽ nhảy cầu câu lâu thật, nó sợ cái cảm giác tuyệt vọng của ba má nó,nó sợ sự xấu hổ vì không biết giấu mặt vào đâu.
“Hợp đồng của con không được hội đồng tuyển dụng thông qua, không đồng ý cho con”, nó cảm ơn và chào bác phó phòng và về, nó nén những giọt nước mắt tuyệt vọng, cái ước mơ mà nó vừa chạm tay…cái hạnh phúc mà vừa đến với nó chưa lâu. Nó về tới phòng…nó nghĩ đến cảm giác của ba má, cảm giác của nội, nghĩ đến tương lai của nó, vỡ òa…
Nó chợt nhớ đến cái cảm giác hạnh phúc của ba má khi biết nó có việc, nhớ những niềm vui của bạn bè đã chia sẽ với nó. Hạnh phúc vừa chạm tay, lại vỡ vụn như giấc mơ, nó chợt nhớ đến chiếc cầu câu lâu, nhớ nước của con sông Thu Bồn…Nó thua rồi sao. Thất bại sao…Không, nó sẽ không đầu hàng, sẽ không tuyệt vọng, nó chưa thua, dù lòng nó đau như xát muối, nó chưa thua dù những giọt nước mắt lăn dài, nó sẽ phải xây lại lâu đài hy vọng của nó, nó sẽ đi bán cà phê, đi bán súp cua, bán ốc hút để nuôi ước mơ. Nó muốn khóc thật đã rồi nó sẽ bước tiếp, nó không được bỏ cuộc, đừng đầu hàng “nó” ơi! Nó sẽ làm một nhà vật lý xạ tri ung thư tốt, ước mơ của nó, nó sẽ không bỏ! dù nó đang khóc…Ba má ơi, con xin lỗi!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)